Đầu tuần qua, giới truyền thông “phát sốt” với những tin tức về chiếc máy tính bảng được cho là rẻ nhất thế giới. Tạp chí Computerworld đưa ra các dẫn chứng để khẳng định rằng máy tính bảng giá 35 USD của Ấn Độ sẽ không thể trở thành hiện thực.
Theo các nguồn tin, bộ nguồn nhân lực của Ấn Độ công bố bước đột phá với việc tablet sử dụng máy tính bảng chạy bằng năng lượng mặt trời có chi phí chỉ 35 USD và xuất xưởng năm 2011. Báo cáo này cũng nói rằng các thiết bị này hiện đã được phát triển tại các trường học tại Ấn Độ. Quan chức cao cấp nước này thậm chí còn bật mí rằng trong tương lai mức giá này còn có thể giảm xuống chỉ còn 10 USD. Khi đó, hàng triệu học sinh, sinh viên sẽ được sử dụng máy tính bảng giá rẻ trên toàn thế giới.
Đó quả thực là một điều tuyệt vời cho người dùng nếu trở thành sự thật nhưng tạp chí Computerworld lại tỏ ra hoài nghi hay tệ hơn là tạp chí này đã nghi ngờ những mục đích khác trong sự kiện được cho là lớn nhất làng công nghệ mấy ngày qua.
Tạp chí này lấy dẫn chứng trong quá khứ, tháng hai năm ngoái, chính phủ Ấn Độ cũng công bố một chiếc máy tính xách tay tên gọi Sakshat với giá chỉ từ 10 đến 20 USD. Giống như tablet giá 35 USD, Shaksat cũng có bộ nhớ RAM tới 2 GB nhưng chi tiết về các phần cứng khác lại không được báo cáo. Thiết bị này được kì vọng ban đầu sẽ hoàn thành trong vòng sáu tháng và phục vụ cho hàng triệu người dân Ấn Độ, nhưng hiện tại, chiếc máy tính này chỉ còn là chuyện quá khứ và viễn vông.
Xa hơn một chút, năm 1999, một nhóm các nhà khoa học và kĩ sư Ấn Độ đã phát triển một máy tính giá rẻ cho người nghèo mang tên Simputer. Chiếc máy tính này thậm chí còn có bút, màn hình cảm ứng, dựa trên hệ điều hành Linux và khả năng biến chữ viết thành giọng nói. Simputer được quảng bá với sự phô trương rất lớn của chính phủ Ấn Độ với tham vọng bán 50.000 máy, nhưng cuối cùng chỉ có khoảng 4.000 máy đến tay người dùng với giá không hề rẻ.
Tạp chí Computerworld cũng đưa ra các lập luận để chứng minh rằng Ấn Độ không thể sản xuất một chiếc máy tính bảng rẻ như vậy. Đất nước này hiện không thể tự sản xuất màn hình cảm ứng, họ bắt buộc phải nhập từ Trung Quốc hoặc Đài Loan, giá cho thành phần này hiện nay cũng đã vượt quá con số 35 USD. Trong khi đó, cũng như màn hình cảm ứng, các tấm pin mặt trời cũng phải được sản xuất tại Trung Quốc, nhưng ngay cả linh kiện rẻ nhất đủ mạnh để cấp năng lượng cho một chiếc máy tính bảng cũng khiến chi phí vượt nhiều so với mức 35 USD.
Cùng với một số thành phần khác như bộ nhớ RAM tới 2GB thì nếu áp dụng định luật Moore cho mức giá rẻ nhất thì chi phí sản xuất một chiếc máy tính bảng như Ấn Độ công bố không thể thấp hơn mức 100 USD.
Thêm nữa, hiện nay Trung Quốc gần như là quốc gia số một thế giới về lĩnh vực công nghệ cao khi tối ưu hóa cho sản xuất và chi phí cực thấp. Và nếu công nghệ có tiến nhanh vượt bậc trong chỉ một năm tới thì khi Ấn Độ xây dựng được máy tính bảng giá 35 USD thì có lẽ Trung Quốc đã sản xuất được thiết bị y hệt với giá chỉ 20 USD.
Theo Computerworld, mục đích về chính trị chính là động cơ để Ấn Độ đưa ra tin tức "động trời" trên. Trong khi đó, tiêu đề "35 USD cho một chiếc máy tính bảng" cũng đủ làm thu hút hành triệu độc giả trên thế giới và khiến bất cứ tờ báo hay tạp chí công nghệ nào muốn đăng tin và quảng bá không công cho chính phủ nước này.
Theo Số hoá.
Bình luận
Mr I học theo Mr Q
Ấn Độ sẽ nói : "Trình chém gió của các chú còn non và xanh lắm"
Hoá ra Ấn Độ nói họ có thể sản xuất MTB giá 35 USD. Chính phủ mà trợ giá cho thì còn được. Chứ sản xuất với giá 35 USD thì chờ mỗi sinh viên, giáo viên VN có 1 netbook 3G đã.