Xu hướng từ bỏ điện thoại cố định và chỉ sử dụng ĐTDĐ ở Mỹ không chỉ diễn ra với những người am hiểu công nghệ, mà còn cả với người nghèo, để tiết kiệm tiền.
Theo số liệu mới nhất vừa được chính phủ Mỹ công bố, có ít nhất 30% người trưởng thành tại 10 bang của Mỹ chỉ hoàn toàn sử dụng ĐTDĐ. Lí do của hiện tượng này là do nhiều hộ gia đình không đủ tiền để trang trải chi phí cho cả hai loại điện thoại cố định và di động.
“Câu trả lời thật rõ ràng: không ai có tiền cả”, John N. Daigle, một giáo sư kĩ thuật điện tử của trường Đại học Mississippi, rất có kinh nghiệm trong ngành viễn thông, nói. “Nếu họ có thể sống mà không cần điện thoại cố định, họ sẽ từ bỏ nó để tiết kiệm tiền”.
William Phillips, một người dân ở North Little Rock nói ông đã ngán phải trả phí điện thoại cố định trong khi gia đình ông hiếm khi dùng nó. Vì thế ông và vợ đã bỏ điện thoại cố định và sử dụng ĐTDĐ gói trả trước với giá tổng cộng 75 USD/tháng.
Phillips, là một phi công 39 tuổi, đã dạy cậu con trai 12 tuổi cách gửi email cho ông, chứ không phải là cách gọi điện thoại khi bố đi làm xa.
Theo số liệu của Trung tâm Ngăn ngừa và Kiểm soát dịch bệnh, khoảng 35% người trưởng thành ở bang Arkansas và Mississippi chỉ có ĐTDĐ. Mississippi là bang có tỉ lệ đói nghèo cao nhất của Mỹ - với 21,9% hộ đói nghèo vào nă 2009. Còn tỉ lệ hộ nghèo ở Arkansas ở 18,8%. Trong khi tỉ lệ chung của cả nước là 14,3%.
Ellen Reddy, làm việc cho một trung tâm cộng đồng phi lợi nhuận, chuyên giúp đỡ những hộ gia đình thu nhập thấp ở Holmes County, Mississippi, nói rằng người nghèo ở khu vực của bà thường dùng ĐTDĐ với gói cước hạn chế phút nghe, gọi. “Khi số phút nghe, gọi hết, thường chúng tôi không thể liên lạc với gia đình nữa”, Reddy nói.
Số hộ gia đình Mỹ chỉ sử dụng ĐTDĐ đã tăng mạnh trên cả nước, đạt 27% trong nửa đầu năm 2010, tăng gấp 8 lần trong chỉ 6 năm. Arkansas là bang có sự gia tăng cao nhất, với 15%. Bang New Jersey có mức tăng thấp nhất, 7%.
Ngoài Arkansas và Mississippi, có ít nhất 30% công dân ở 8 bang khác tại Mỹ - chủ yếu ở phía Tây – chỉ dùng ĐTDĐ. Những bang đó là Colorado, Idaho, Kentucky, Nebraska, North Dakota, Oklahoma, Oregon và Texas.
Trong khi đó, chỉ có 6 bang – hầu hết ở phía Đông – tham gia vào nhóm New Jersey và Rhode Island, tức là có chưa đến 17% công dân chỉ sử dụng ĐTDĐ. Đó là những bang Connecticut, Delaware, Massachusetts, New Hampshire, Pennsylvania và South Dakota.
Donielle Flowers ở Little Rock không nhớ rõ lần cuối cùng có điện thoại cố định là khi nào. Hiện bà đang phân vân giữa hai chiếc điện thoại di động – một chiếc được chính phủ trợ giá với 250 phút mỗi tháng, còn một chiếc trả trước có phí 60 USD/tháng.
Flowers, 34 tuổi, nói: “Điện thoại cố định chỉ tốn tiền. Tôi hiếm khi ở nhà, vì thế tôi cần một chiếc ĐTDĐ. Tôi sẽ mất liên lạc nếu không có nó”.
Tuy nhiên, một số người cảm thấy điện thoại cố định mang lại sự an toàn hơn, đặc biệt trong trường hợp họ cần gọi số cấp cứu 911. Bởi vì điện thoại di động không gắn liền với một địa chỉ cố định, nên sẽ khó xác định địa điểm người gọi hơn.
Ngay cả ở Arkansas, một số người vẫn giữ điện thoại cố định. “Tôi được dạy là phải có điện thoại cố định trong nhà, dù có dùng nó hay không”, Dale West, 40 tuổi, người sử dụng một chiếc ĐTDĐ 60 USD/tháng và trả thêm 35 USD/tháng cho điện thoại cố định.
Theo ICTnews
Bình luận
Giờ có mấy ai gọi điện thoại cố định đâu, để đó chỉ tốn tiền. Mà thực ra ĐTCĐ dù không đăng kí thuê bao, thì thường nó cũng gồm trong gói Internet (miễn phí) rồi.